Trang

7 tháng 12, 2007

32 mùa mít rụng

Hôm qua là mình bắt đầu chính thức bước vào cái tuổi 32 tây, tuổi ta là 33 rồi. Ông bà xưa thường nói, 31 bước qua, 33 bước lại, nghĩa là trong 2 năm tuổi này, sẽ gặp 1 vận xui lớn. Mức độ lớn thế nào thì không lường được, tùy vào "đức độ" & cái nết ăn ở của mỗi người. Nhẹ thì mất tiền mất của, nặng thì... "éhhh" (trong game nó kiu là "game over" đó). Cái chữ âm thanh "éhhhh" này là do hồi xưa nhà mình khoái chơi game, mỗi lần nhân vật game bị "chết" đều phát ra âm thanh "éhhh". Thế là nó thành cái "thổ ngữ" của gia đình mình nhẳm để diễn tả cái quá trình "tiêu diêu nơi miền cực lạc". Trở lại cái chuyện xui xẻo, chẳng biết có nên tin hay không, mình thấy mình toàn xui... tử nhỏ tới lớn, có nghĩa là ba mươi mấy vận xui nó cứ theo mình, năm nào cũng có... mà có năm còn tới mức "hai tay hai, ba vận".

Thôi kệ, chắc kiếp trước mình ăn ở cũng dìu dịu lắm đây, nên kiếp này phải trả. Nghe đồn ở đâu đó, kiếp trước ai như thế nào, làm cái gì ác thì bây giờ gặp cái hậu quả ngược lại như thế... Hèm, vậy mình hình dung ra là kiếp trước mình là 1 kẻ đẹp zai, cho vay nặng lãi, tiền bạc rủng rỉnh, đào hoa thì không thể tưởng & ma lanh, gian ác... nên kiếp này mắc nợ thấy thương, tiền bạc lúc vơi lúc cạn, iu ai cũng bị người ta phụ & xỏ mũi, cả tin, dại khờ... Chẳng trách thế mà có lần đi xem bói cho vui, ông thầy bói phán một câu xanh rờn "Cỡ con cưới ai về, đều cũng làm chị hai con hết hà...!". Trời! nghe mà rụng luôn cả rún... híhíhí. Chắc ông trời thấy mình hổng có chị hai, nên cỡ nào thì cỡ cũng tặng một "chị hai" để quản lý.

Lâu lắm rồi mình chẳng có cái cảm giác nôn nao tới ngày sinh nhật. Đến ngày, cảm thấy nó cũng thường như bao ngày khác, có chăng là được ăn ngon hơn thường ngày, được tặng quà nhiều hơn & đương nhiên, có nhiều người quan tâm hơn.

Sáng, nhận được tin nhắn Happy Birthday của một số người bạn thân lâu rồi chẳng có cơ hội gặp và một số điện thoại lạ. Số điện thoại quen thì mim cười mở tin nhắn, số điện thoại lạ thì tò mò. Hóa ra, là khách hàng thân thiết của Nokia nên nó gửi tin nhắn chúc mừng sinh nhật. Tưởng bở hả kưng? Thế đấy, cơm áo gạo tiền đôi khi cuốn người ta vào guồng máy của cuộc đời, khiến cái việc lâu lâu ngồi đàm đạo, lâu lâu gặp mặt, lâu lâu biết thông tin nhau.... cũng trở thành... lâu lâu mới có. Nhiều khi ngẫm lại, có người mình chỉ gặp 1, 2 lần trong đời... rồi chẳng bao giờ gặp nhau nữa, thế mà cũng mang danh là... bạn bè!

Sinh nhật năm nay nhận được hơi bị nhiều quà, xem ra năm nay là bội thu so với những năm trước. Danh sách tặng quà gồm chỉ có con nhỏ em gái, một cô bạn cũ & một đứa "cựu nhân viên" của mình. Mà không biết ý tưởng lớn gặp nhau hay không, chứ năm nay là mình bội thu dầu gội đầu & xà bông tắm... Kekeke, chẳng biết tụi nó có chê mình ở dơ hay không mà tặng toàn dầu gội & xà bông thế này, may mà trong gói quà hổng có cái câu chúc nào "chúc anh luôn ở sạch", chứ có thì chắc 2 tháng khỏi tắm, rồi khăn gói vô rừng ở chung với... thú. Cái đống dầu gội & xà bông này, nhiều tới mức mình xài tới sang năm mà có thể vẫn chưa hết. Hay là mình mở cái tiệm tạp hóa ở nhà để bán lại, nhỉ? À, còn thêm cái bánh kem của công ty tặng. Hihihi, mấy đứa này, tụi nó am hiểu sở thích của mình ghê ta? Biết mình không đụng tới bánh kem nên mua bánh kem tặng...


Photo Sharing and Video Hosting at Photobucket
 
 
Tối thì lại có tiếp độ nhậu của ông già & pé mập, nhưng ngậm ngùi từ chối vì mấy ngày hôm nay không ăn cơm nhà rồi. Tiếc hùi hụi luôn vậy đó! Nè, mai mốt có rủ thì rủ sớm sớm nhe, để tui khỏi chạy về nhà... Đường xa ướt mưa lắm đó, mấy pals!

Hoy, leo xuống đây, nãy giờ đu tòong teng trên dây điện roài.. Thay đồ đi làm, để trưa nay còn chiến đấu với " anh hùng Lương Sơn Bạc" tiếp...



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét