Trang

8 tháng 9, 2008

Thơ thẩn


 
Bên Giậu Cúc Tần

Ngày xuân bên giậu cúc tần
Chiều mưa em đứng bần thần đợi tôi

Thế rồi năm tháng cứ trôi

Giậu xanh ngày ấy, khoảng trời thu sang .

Ngày tôi tạm biệt xóm làng

Em tròn mười tám nhẹ nhàng bước chân

Chia tay bên giậu cúc tần

Em rằng năng đến đỡ đần mẹ tôi

Thế rồi cách trở xa xôi

Bờ cây ngày ấy ai người đợi ai

Bây giờ trúc đã quên mai

Mẹ tôi già yếu nào ai đỡ đần ?

Và ... cho đến một ngày xuân

Có người thiếu phụ dừng chân cổng nhà .

Em giờ ... là của người ta

Của riêng tôi ... một giậu hoa cúc tần

Của riêng tôi: phút tần ngầ
n ...

(Nguyễn Đại Nghĩa)
 
-----------------------------


Lang thang trên internet đọc được bài này thấy hay ghê, tự dưng có hứng nhại lại bài này wá... Xổ thơ tí nhá:


Ngẩn ngơ xương rồng
 
 
Ngày xưa bên cụm xương rồng
Chiều mưa em đứng... tồng ngồng đợi ai?
Thế rồi mỗi buổi sớm mai
Em ra đầu ngõ, làm trai thẫn thờ.
Cao hứng xuất một bài thơ
Nhẹ nhàng đề tựa "Ngẩn ngơ xương rồng"
Của riêng tôi: cụm xương rồng
Của riêng tôi: phút tồng ngồng... còn đâu?

(Canonian Nguyen)
 
 
Chú Thích:


Photobucket Image Hosting
Hahahha, mắc ói quá...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét