Mấy bữa nay, dư âm của vụ kiện cáo vẫn còn lẩn quẩn trong cái tâm trí của mình, khiến mình chẳng còn hứng thú ăn uống hay đàn đúm gì nữa. Số mình cũng xui, việc làm của cá nhân khác mà khiến công ty phải mang tiếng & dây dưa với vụ kiện cáo mà mình là bị đơn nhưng cũng là nạn nhân. Sự việc diễn ra từ hồi đầu năm 2009, vậy mà bây giờ nó mới vác cái đơn kiện sau đi một cái vòng lẩn quẩn từ Bình Thạnh về Quận 7.
Toà án gửi giấy tống đạt hôm thứ bảy tuần trước, mời đích danh người chịu trách nhiệm của công ty đến toà & hầu toà vào sáng thứ 5 ngày 28. Đúng 9h sáng, ăn vận chỉnh tề ngồi chờ "bà" thẩm phán đến gần 9h30 thì "bà" mới xuất hiện. Gọi bằng bà vì chẳng biết dùng từ nào hay hơn, vì vị thẩm phán này trạc tuổi mình và cũng già "háp" cỡ... mình. Kẻ tám lạng người nửa cân vậy mà! Bằng bộ mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt và bằng cái giọng trịch thượng của những kẻ "cầm cân nảy mực" trong hệ thống pháp luật VN, "bà" yêu cầu mình trình bày và tường thuật lại sự việc của việc kiện cáo, vì trong đơn gửi toà, thông tin của phía công ty bên kia chỉ là một chiều.
Sau khi quẳng cho mình một tờ khai theo mẫu của toà án và yêu cầu mình ra phía ngoài để khai toàn bộ sự việc, "bà" thẩm phán hình như bắt đầu rảnh vì chẳng có ai thưa kiện, nên bắt đầu xúm xít chị em để... nhảm và tám. Từ chuyện con bệnh đến chuyện chồng nhậu nhẹt bê tha... các bà lao vào nhau như một buổi họp chợ tại văn phòng làm việc của Toà.
Khi đã khai đầy đủ những tình tiết của sự việc xảy ra vào đầu năm ngoái, mình nộp trả lại tờ khai chi chít thông tin, "bà" mới phán: "Hôm nay tôi chính thức gửi thư triệu tập cho cả 3 bên nguyên đơn, 2 bị đơn nhưng chỉ có mỗi anh đến. Vì thế buổi hoà giải tại toà này xem như sẽ phải dời lại. Còn thời gian nào để mời tiếp tục sẽ... thông báo sau." Vậy là mất toi một buổi sáng chẳng làm gì... và vụ kiện lại tiếp tục treo lơ lửng chờ cho đến khi...
Vợ anh 5 (Cam) nhắn tin rủ đi coi phim "Cánh đồng bất tận" nhưng mình từ chối, vì tác phẩm này - nói thiệt, dường như mình thuộc nằm lòng cái cốt truyện vì đã từng đọc sách & xem kịch. Nếu mà xem luôn cả phim này và mai mốt, cải lương của miền Nam, hát chèo miền Bắc mà dàn dựng tác phẩm này thì chắc đủ luôn các loại hình nghệ thuật trong một tác phẩm đình đám. Công bằng mà nói, "Cánh đồng bất tận" là một tác phẩm hay nhưng không xuất sắc, vẫn còn nhiều chi tiết rất khiên cưỡng nhưng trong một vài phạm vi có thể chấp nhận được. Thế nên, nó vẫn còn thu hút khá nhiều người trong khi, ngày xưa lúc mới xuất bản, tác phẩm này bị hội nhà văn tỉnh Cà Mau ném đá tơi tả, tác giả thì bị khiển trách....
Đang ngồi search cái kinh nghiệm đi bụi (phượt) sang Lào, nghe nói rằng dân tình của Lào rất thân thiện, hiền lành và thật thà. Cảnh vật của Lào thì hiền hoà, cuộc sống êm ả nên làm thử 1 chuyến "khám điền thổ" coi sao. Vậy là chuyến này quyết định đi bụi một mình để xả stress sau nhiều phiền muộn trong thời gian vừa qua. Có người cũng shock với cái quyết định hơi "rồ" của mình. Nhưng thôi, đã quyết thì làm cho tới.
Haizza, đi kiếm hột vịt lộn ăn cho xả xui...
Toà án gửi giấy tống đạt hôm thứ bảy tuần trước, mời đích danh người chịu trách nhiệm của công ty đến toà & hầu toà vào sáng thứ 5 ngày 28. Đúng 9h sáng, ăn vận chỉnh tề ngồi chờ "bà" thẩm phán đến gần 9h30 thì "bà" mới xuất hiện. Gọi bằng bà vì chẳng biết dùng từ nào hay hơn, vì vị thẩm phán này trạc tuổi mình và cũng già "háp" cỡ... mình. Kẻ tám lạng người nửa cân vậy mà! Bằng bộ mặt nhăn nhó như khỉ ăn ớt và bằng cái giọng trịch thượng của những kẻ "cầm cân nảy mực" trong hệ thống pháp luật VN, "bà" yêu cầu mình trình bày và tường thuật lại sự việc của việc kiện cáo, vì trong đơn gửi toà, thông tin của phía công ty bên kia chỉ là một chiều.
Sau khi quẳng cho mình một tờ khai theo mẫu của toà án và yêu cầu mình ra phía ngoài để khai toàn bộ sự việc, "bà" thẩm phán hình như bắt đầu rảnh vì chẳng có ai thưa kiện, nên bắt đầu xúm xít chị em để... nhảm và tám. Từ chuyện con bệnh đến chuyện chồng nhậu nhẹt bê tha... các bà lao vào nhau như một buổi họp chợ tại văn phòng làm việc của Toà.
Khi đã khai đầy đủ những tình tiết của sự việc xảy ra vào đầu năm ngoái, mình nộp trả lại tờ khai chi chít thông tin, "bà" mới phán: "Hôm nay tôi chính thức gửi thư triệu tập cho cả 3 bên nguyên đơn, 2 bị đơn nhưng chỉ có mỗi anh đến. Vì thế buổi hoà giải tại toà này xem như sẽ phải dời lại. Còn thời gian nào để mời tiếp tục sẽ... thông báo sau." Vậy là mất toi một buổi sáng chẳng làm gì... và vụ kiện lại tiếp tục treo lơ lửng chờ cho đến khi...
Vợ anh 5 (Cam) nhắn tin rủ đi coi phim "Cánh đồng bất tận" nhưng mình từ chối, vì tác phẩm này - nói thiệt, dường như mình thuộc nằm lòng cái cốt truyện vì đã từng đọc sách & xem kịch. Nếu mà xem luôn cả phim này và mai mốt, cải lương của miền Nam, hát chèo miền Bắc mà dàn dựng tác phẩm này thì chắc đủ luôn các loại hình nghệ thuật trong một tác phẩm đình đám. Công bằng mà nói, "Cánh đồng bất tận" là một tác phẩm hay nhưng không xuất sắc, vẫn còn nhiều chi tiết rất khiên cưỡng nhưng trong một vài phạm vi có thể chấp nhận được. Thế nên, nó vẫn còn thu hút khá nhiều người trong khi, ngày xưa lúc mới xuất bản, tác phẩm này bị hội nhà văn tỉnh Cà Mau ném đá tơi tả, tác giả thì bị khiển trách....
Đang ngồi search cái kinh nghiệm đi bụi (phượt) sang Lào, nghe nói rằng dân tình của Lào rất thân thiện, hiền lành và thật thà. Cảnh vật của Lào thì hiền hoà, cuộc sống êm ả nên làm thử 1 chuyến "khám điền thổ" coi sao. Vậy là chuyến này quyết định đi bụi một mình để xả stress sau nhiều phiền muộn trong thời gian vừa qua. Có người cũng shock với cái quyết định hơi "rồ" của mình. Nhưng thôi, đã quyết thì làm cho tới.
Haizza, đi kiếm hột vịt lộn ăn cho xả xui...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét