Trang

12 tháng 8, 2008

Mùa Vu Lan

Mồ côi cha ăn cơm với cá
Mồ côi mẹ lót lá mà nằm..... (*)

Con chưa từng chịu đựng nỗi đớn đau.
Bởi luôn nhủ trong lòng mình phải sợ
Nỗi xót xa khi trong lòng từng thớ
Nhát cắt mất mát cứ quanh quẩn mình...

Mẹ ơi... vu lan này con vẫn tin
Mẹ luôn khoẻ vui vầy cùng con cái
Dù cái đau luôn theo dòng máu chảy
Căn bệnh này cứ âm ỉ với thời gian

Hoa khế sau vườn vẫn rụng mênh mang
Tím cả chiều buồn khi con vắng mẹ
Dừng chân lại ở cuộc đời nhỏ bé
Tựa nương vai mẹ còm cõi vỗ về.

Chốn yên bình, sao con thấy như mê?
Mẹ tảo tần nuôi thân con khôn lớn
Trời hôm nay vũ vần cùng sóng dợn
Vẫn không sao thổi nổi một cành hồng

Lối con về nhiều hoa trắng trên sông
Con tự hào ngực mang hồng màu đỏ
Mẹ thương yêu, mẹ luôn trong tim đó
Thuở trắng tay mẹ bảo bọc bên đời.

Mẹ của con có biết không? Mẹ ơi
Con dù lớn vẫn là con của mẹ
Thành đạt lắm vẫn còn điều nhỏ bé
Chưa làm tròn của bổn phận làm con.


(*) Khuyết danh

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét