Đã hơn 1 năm kể từ ngày ngưng blog Yahoo. Bên Multiply dạo này nó bị tưng tửng nên thi thoảng nó không cho commenting, còn accessing an entry thì cực kỳ chậm. Thiệt là củ chuối chấm muối! Hôm nay đánh bạo quay lại với Yahoo plus mặc dù nó cũng chuối không kém. Nhưng đành kệ, trong những cái tệ thì mình đành phải chọn cái nào ít tệ nhất mà thôi. Trước khi ngưng cái Yahoo 360, mình đã từng thề (lời thề Hypocrate) sẽ không quay lại với Yahoo Plus, vậy mà… Nhưng không sao, mấy thằng làm nghề… chích choác, khoác áo blouse trắng cũng đã từng thề lời thề Hypocrate trước khi ra trường, thế mà sau khi hành nghề thì lại vi phạm lời thề đó mà có hề hấn gì đâu cơ chứ!
Hôm nay là trung thu, là ngày của em Hằng (ai cũng gọi em bằng chị, nhưng anh sẽ gọi em là em nhé), là ngày em đẹp nhứt… nên hôm nay anh mạo muội viết một bức thư gửi em Hằng, coi như để tưởng nhớ một ai đó ở một nơi rất xa…
Em yêu vấu!
Cứ đến hẹn lại lên, mỗi năm cứ đến 14-8 âm lịch là đến ngày ai cũng tưởng nhớ tới em, trong đó có anh. Nhớ hồi đó lúc em chưa đi xa, cứ đến ngày này là anh cứ bảo “ngày của chị Hằng” trong khi ngày sinh nhật của em là ngày khác.
Ngày của em, trẻ con nô nức xách lồng đèn đi đón em với tinh thần háo hức, hăm hở. Nào bánh, nào nến, nào lồng đèn… thì có một thanh niên lâu năm lại tiu nghỉu xách quần đi… ngủ. Đã qua mấy cái trung thu rồi, năm nào cũng thế, bình thường thì thôi chứ đến mấy cái dịp đặc biệt như lễ tết hay ngày đặc biệt nào đó là anh lại… chột dạ. (Chột dạ chứ không phải chọt dạ nghe em). Chột dạ là vì cơ bản anh là người có khả năng… nhai lại quá khứ trong khi những người khác có thể tiêu hoá những cái không vui rất nhanh, đến nỗi chẳng còn gì để tiêu hoá.
Từ ngày em rời bỏ trần gian lên cung trăng chơi với Cuội, chắc là cuộc sống yên ổn nên chắc gì còn nhớ tới anh. Cũng tốt thôi, vạn vật là vô thường, có ai tắm trên cùng 1 dòng sông những 2 lần. Triết lý nhà Phật nói thế… Em cũng không ngoại lệ.
Cũng lâu lắm rồi mới có lại cái nhu cầu được… nhảm. Thế nên hôm nay mới ì ạch nhảy múa trên bàn phím với những cái suy nghĩ lung tung thôi em ạ! Trước đây, cứ vào bàn phím là nhảy múa lung tung với những dòng suy nghĩ bất tận, thế mà bây giờ, anh cảm thấy mỗi lần nghĩ về em thì suy nghĩ của anh lại nhảy múa một cách ì ạch… Oẹp, một điều hiển nhiên của tuổi trăng… sắp khuyết.
Nhớ về em thế thôi, chứ cũng chẳng bao giờ có cái tư tưởng một ngày nào đó em bỏ Cuội. Thế nên vẫn chúc em hạnh phúc trong ngày của em và những ngày sau nữa. Có khi nào nhớ tới anh, hãy thầm chúc anh bình an trong tâm hồn Hằng nhé!
Fan đã từng hâm mộ em...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét