Trang

27 tháng 9, 2010

Tiền hung, hậu kiết... xác!

Photobucket



Đứa em mới vừa nhắn tin: “Anh ơi, em vừa chuyển cho anh số tiền XYZ vào tài khoản rồi đó, anh nhận được báo lại với em…”. Lòng khấp khởi mừng thầm, tưởng đâu kỳ này có cơ hội lên Nguyễn Kim rinh cái TV 3D LED 40 inches của Panasonic về nhà mà tự sướng. Tối về nhà, bà già bảo Dì Út muốn lấy lại cái khoản 100 “chai” lúc làm nhà… Vậy là tèooo… đành lỗi hẹn với LED tới mùa xuân nhé (mùa xuân năm nào thì tính sau hen).

Nghĩ cũng ngộ, cái số mình chẳng bao giờ cầm nắm được một khoản tiền nào kha khá, tiền cứ như nàng phù du, chợt đến rồi chợt đi. Tiền trong tay mình cứ ví như con lươn, nắm đằng nào cũng trơn tuốt tuồn tuột, vào đầu này thì ra đầu kia. Vậy thôi, chứ chẳng bao giờ có số tiền lớn cho ra hồn. Cái chữ “tiền hung” trên này không mang ý nghĩa là “trước thì xấu” đâu, mà có nghĩa là trước thì cầm tiền nhiều, nhưng sau đó thì nghèo lại hoàn nghèo đến mức kiết xác ve sầu.

Tự dưng nhận được một số điện thoại lạ mà quen – 09039285xx – của một người phụ nữ tự xưng là Cúc, nói một hồi thì cũng nhận ra là má mì ở quán ST – quán mình đã từng thường xuyên tới nhậu. Má mì bảo là quán lúc này mới sửa lại, tuyển toàn “hoa mới nở”… kakaka, bảo mình set up độ nhậu với bạn bè, hôm nay tới quán chơi. Chẹp, chẳng biết mình cho số hồi nào mà bả còn giữ số tới tận bây giờ, không lẽ, trong một buổi say xỉn nào đó mà không kịp… giữ mình, ủa, giữ số chứ? Nhưng thôi, lại đành lỗi hẹn với má mì, đang để dành tiền mua Iphone 4G đó bà….

Lúc này bắt đầu nhậu lại, mặc cho cái men gan mới vừa xuống chút đỉnh lại lên vèo vèo, cứ như chứng khoán lúc mới được bơm bong bóng. Vẫn cái thói quen nhậu ít thì khó chịu, 1 hay 2 chai thì cảm thấy bứt rứt trong người. Đã từng tuyên bố, không nhậu thì thôi, có nhậu thì nhậu cho tới bến… xe. Nói thiệt, ai rủ đi ăn “cơm thân mật” thì ghét cực kỳ, bởi vì nếu có cho uống thì cũng được cao lắm vài ba chai, chỉ thích đi “nhậu thân mật” mà thôi… kakaka.

Hôm tuần trước xuống Cần Thơ làm một trận 2 ngày quành cháng. Cũng vào quán La Cà ở đường Trần Văn Khéo, chi nhánh của quán La Cà ở Quận 7. Khách đông nghịt, coi bộ làm ăn được hơn ở Sài Gòn. Nhậu xong kéo nhau đi bar uống rượu. Thằng bạn có ông cậu quản lý vũ trường ở Cần Thơ, nên nó có vài vé VIP, còn dư 1 chai Hennessy ở sàn Gold. 4 người liền tù tì cũng dứt hết 2 chai nên say đứ đừ….Về SG lại tiệc tùng, khách khứa, bạn bè… làm mình trọng thương mấy bữa nay: viêm họng.

Viết cái entry này, bà con lỡ có đọc thế nào cũng phán xét ăn chơi quá độ. Chắc luôn! Nhưng mà gì thì gì, mới ăn chơi lại trong tháng này thôi chứ mấy tháng trước tu hành khổ hạnh lắm, nhìn cái Iphone mà thèm muốn chảy nước dãi nhưng không dám mua, giày cũ sì mà chưa dám sắm mới, đi ngang An Phước chỉ dám dặn lòng nhìn thẳng, chẳng dám ngó nghiêng… vì mình tự biết mình: có thể cưỡng lại tất cả, trừ… cám dỗ.

Thôi, leo xuống để đi về đây…

Ngày mai có đám giỗ gần,
Cái bụng lần xần không muốn đi xa...

Lại được nhậu rồi, thần men muôn năm!!





Photobucket

21 tháng 9, 2010

Entry gửi chị Hằng đêm Trung Thu

Photobucket


Đã hơn 1 năm kể từ ngày ngưng blog Yahoo. Bên Multiply dạo này nó bị tưng tửng nên thi thoảng nó không cho commenting, còn accessing an entry thì cực kỳ chậm. Thiệt là củ chuối chấm muối! Hôm nay đánh bạo quay lại với Yahoo plus mặc dù nó cũng chuối không kém. Nhưng đành kệ, trong những cái tệ thì mình đành phải chọn cái nào ít tệ nhất mà thôi. Trước khi ngưng cái Yahoo 360, mình đã từng thề (lời thề Hypocrate) sẽ không quay lại với Yahoo Plus, vậy mà… Nhưng không sao, mấy thằng làm nghề… chích choác, khoác áo blouse trắng cũng đã từng thề lời thề Hypocrate trước khi ra trường, thế mà sau khi hành nghề thì lại vi phạm lời thề đó mà có hề hấn gì đâu cơ chứ!

Hôm nay là trung thu, là ngày của em Hằng (ai cũng gọi em bằng chị, nhưng anh sẽ gọi em là em nhé), là ngày em đẹp nhứt… nên hôm nay anh mạo muội viết một bức thư gửi em Hằng, coi như để tưởng nhớ một ai đó ở một nơi rất xa…

Em yêu vấu!

Cứ đến hẹn lại lên, mỗi năm cứ đến 14-8 âm lịch là đến ngày ai cũng tưởng nhớ tới em, trong đó có anh. Nhớ hồi đó lúc em chưa đi xa, cứ đến ngày này là anh cứ bảo “ngày của chị Hằng” trong khi ngày sinh nhật của em là ngày khác.

Ngày của em, trẻ con nô nức xách lồng đèn đi đón em với tinh thần háo hức, hăm hở. Nào bánh, nào nến, nào lồng đèn… thì có một thanh niên lâu năm lại tiu nghỉu xách quần đi… ngủ. Đã qua mấy cái trung thu rồi, năm nào cũng thế, bình thường thì thôi chứ đến mấy cái dịp đặc biệt như lễ tết hay ngày đặc biệt nào đó là anh lại… chột dạ. (Chột dạ chứ không phải chọt dạ nghe em). Chột dạ là vì cơ bản anh là người có khả năng… nhai lại quá khứ trong khi những người khác có thể tiêu hoá những cái không vui rất nhanh, đến nỗi chẳng còn gì để tiêu hoá.

Từ ngày em rời bỏ trần gian lên cung trăng chơi với Cuội, chắc là cuộc sống yên ổn nên chắc gì còn nhớ tới anh. Cũng tốt thôi, vạn vật là vô thường, có ai tắm trên cùng 1 dòng sông những 2 lần. Triết lý nhà Phật nói thế… Em cũng không ngoại lệ.

Cũng lâu lắm rồi mới có lại cái nhu cầu được… nhảm. Thế nên hôm nay mới ì ạch nhảy múa trên bàn phím với những cái suy nghĩ lung tung thôi em ạ! Trước đây, cứ vào bàn phím là nhảy múa lung tung với những dòng suy nghĩ bất tận, thế mà bây giờ, anh cảm thấy mỗi lần nghĩ về em thì suy nghĩ của anh lại nhảy múa một cách ì ạch… Oẹp, một điều hiển nhiên của tuổi trăng… sắp khuyết.

Nhớ về em thế thôi, chứ cũng chẳng bao giờ có cái tư tưởng một ngày nào đó em bỏ Cuội. Thế nên vẫn chúc em hạnh phúc trong ngày của em và những ngày sau nữa. Có khi nào nhớ tới anh, hãy thầm chúc anh bình an trong tâm hồn Hằng nhé!

Fan đã từng hâm mộ em...


6 tháng 9, 2010

Entry cuối cùng trên Yahoo360 - Vui buồn cùng blog



Vậy là chỉ còn khoảng 40 ngày nữa là mình và rất nhiều người sẽ chia tay vĩnh viễn với Yahoo 360, nơi chất chứa bao niềm vui, nỗi buồn suốt gần 3 năm qua. Như thế là phải bắt đầu tìm bến đỗ khác cho cái sở thích blogging – một thú vui khá… tao khiếm nhã. Quả thật, Yahoo 360 ra đời giúp cho nhiều người thay đồi thói quen chat chit kết bạn, thay vào đó, là việc kết nối bạn bè trên blog và công việc blogging giúp cho người ta có một cách kết bạn “có văn hoá, có học thức” hơn…

Suốt gần 3 năm vui buồn sướng khổ với blog, mặc dù đôi khi việc post entry khó khăn, không hỗ trợ việc post nhạc, phim… nhưng cái 360 này trở thành một người bạn thân thiết. Là một nơi giải toả những stress sau giờ làm việc, là một nơi chất chứa những kỷ niệm của bạn bè, là một nơi lưu trữ & chia sẽ những thông tin quan trọng, là một nơi tự do ngôn luận…  Yahoo 360 trở thành một phần đời quan trọng của mình. Bắt đầu với blog một bài hát “Forever”, mình nhận ra mình rất thích blog. Bài hát là một kỷ niệm khó quên, giống như một phần quan trọng của cuộc đời, với cái hy vọng… blogging cũng là forever. Thế mà giờ đây…

Theo chân dòng người đi tái định cư ở những “khu dân cư” khác vì mảnh đất đang ở bị giải toả trắng, mình cũng đang đứng ngỡ ngàng giữa những dịch vụ blogging Multiply, Word Press, Blogpost, Facebook, Opera, và cuối cùng là 360 Plus. Chắc chắn là sẽ không xài thằng Yahoo củ chuối nữa, vì 360 đã củ chuối thì chắc 360 plus cũng sẽ là củ.. mì mà thôi. Thôi thì sẽ từ từ chọn chỗ định cư vậy, chỉ cần dịch vụ ổn định, giao diện đẹp, đáp ứng nhiều nhu cầu của blogger như post bài, nhạc, hình… dễ là ok rồi. Coi bộ nhu cầu đơn giản quá hen!

Gì thì gì, thông tin khai tử Yahoo 360 là sự thật, vậy là phải ngậm ngùi chia tay nhiều thứ, nhiều khuôn mặt quen thuộc, nhiều cái nick nghe hùng hồn, đáng sợ, buồn thảm… giờ chỉ còn là quá khứ &… cát bụi. Với cái hạng người… nhai đi nhai lại thời quá khứ như mình, cái loại người đi về phía trước mà đầu luôn ngoáy phía sau thì chắc chắn một điều, sau khi Yahoo 360 thực sự an nghỉ và mồ yên mã đẹp, thì cũng phải lâu lắm mình mới hết ngậm ngùi. 

Ngẫm cũng trùng hợp, tháng 7 năm ngoái là dọn nhà thật, tháng 7 năm nay lại phải dọn nhà ảo, rồi giờ đang dọn văn phòng… chắc cuộc đời của mình chỉ toàn đi dọn.. dẹp mà thôi. Chẹp, thiệt cái số…!

Thôi thì sẵn chia tay với Yahoo, chia tay luôn những con chữ, hình ảnh, ngóc ngách thân yêu của và cái pageview khá là khiêm tốn, chúng nó sẽ là những hình ảnh đẹp trên cái con đường đi tìm sự bình yên trong tâm hồn nhảy múa của mình.

Vĩnh biệt Yahoo 360 – Nơi yên nghỉ cuối cùng.