Trang

23 tháng 10, 2015

THÁNG 10 CÂM


Tháng mười về, 
Anh ôm nửa nỗi nhớ lặng câm

 Nửa kia anh đã ủ men cay 
Lúc chia tay nghẹn ngào em nức nở
Giọt thu buồn cũng chia đôi 
Thành hai phần nhung nhớ
Nửa giọt này 
Anh pha với nửa chông chênh.

Tháng mười về, 
Anh ôm nửa thân phận lênh đênh
Lặng lẽ câm, lặng lẽ sầu
 Anh 
Chỉ còn một nửa
Cơn gió thu rạt rào luồn qua ô cửa
Đành chối từ làm dịu mát 
Một nửa đang lặng thinh.

Tháng mười về, 
Anh ôm chiếc bóng phù sinh.
Ngồi gục đầu trên bóng mình 
Để người bước qua... nhẹ nhõm
Sợi tóc ai 
Vương theo tàn phai đom đóm
Còn một chút lập lòe 
Cũng hóa kiếp hư hao. 

Tháng mười về, 
Anh ôm một nửa lao đao
Con chiền chiện 
Bay theo bóng người của một thời dang dở.
Một sắc hoa thuở nào 
Dáng như tim vỡ
Lặng lẽ nhìn. 
Ừ nhỉ! 
Tháng mười câm! 


Thơ: Khương Nguyễn
Ảnh: Vũ Thị Ngọc Thủy