23 tháng 10, 2012
24 tháng 9, 2012
18 tháng 9, 2012
Giữ
Giữ
Có bao giờ em níu kéo thời gian?
Để thấy ngày xưa đang dần tàn tạ
Chút nắng xuân cũng hoá thành nắng hạ
Lối anh về, bước chạm ngưỡng chông chênh.
Vội vàng đi khoả lấp nỗi trống tênh
Đang gặm nhấm tàn dư thời trai trẻ
Trong thơ anh em trở thành nhỏ bé
Nên vẫn có người thỏ thẻ đòi...anh.
Sáng trốn tìm với nửa giọt mong manh
Để lòng xuân thêm một lần dịu mát
Những âm thanh tật nguyền hoà nhau hát
Tặng cho một thời son trẻ đã qua.
Một ngày nào cũng dừng bước bôn ba
Thôi hoá đá tâm hồn đã là đá
Níu thời gian, níu lại cho tất cả
Suốt cuộc đời, anh chẳng thể buông tay.
Có bao giờ em níu kéo thời gian?
Để thấy ngày xưa đang dần tàn tạ
Chút nắng xuân cũng hoá thành nắng hạ
Lối anh về, bước chạm ngưỡng chông chênh.
Vội vàng đi khoả lấp nỗi trống tênh
Đang gặm nhấm tàn dư thời trai trẻ
Trong thơ anh em trở thành nhỏ bé
Nên vẫn có người thỏ thẻ đòi...anh.
Sáng trốn tìm với nửa giọt mong manh
Để lòng xuân thêm một lần dịu mát
Những âm thanh tật nguyền hoà nhau hát
Tặng cho một thời son trẻ đã qua.
Một ngày nào cũng dừng bước bôn ba
Thôi hoá đá tâm hồn đã là đá
Níu thời gian, níu lại cho tất cả
Suốt cuộc đời, anh chẳng thể buông tay.
(Canonian Nguyen)
***************************
Có bao giờ anh thấy bóng hoàng hôn
Lìm lịm tím trên tay em xấp ngửa
Chiếc lá thu bay vèo qua song cửa
Lãng đãng mây trời không níu được đâu anh!
Có bao giờ anh thấy nụ tình xanh
Ngọt đẫm yêu thương cũng tàn phai hấp hối
Sờ lại con tim bằng bàn tay tê mỏi
Chợt thấy mình như bỗng hóa hư không!
Đêm hao gầy...
xa xót...
giữa mênh mông..!
(Quyen Xua)
***************************
Đêm hao gầy xa xót giữa mênh mông
Anh bỏ lại trên con đường xa ngái
Trái tim yêu đang nhuốm màu tê tái
Níu được gì khi không ôm nổi thời gian...?
Mai anh về dấu nỗi nhớ mênh mang
Bỏ lại sau lưng một ánh nhìn tiếc nuối
Lấp nhớ nhung vào xót xa lần cuối
Mai anh về, trả em hết thời gian....
Mai anh về, trả em hết thời gian
Chẳng còn gì để vo tròn nỗi nhớ
Nụ tình xanh hôm qua vừa chớm nở
Vị ngọt ngào giờ bỗng hoá hư hao...
(Canonian Nguyen)
***************************
Có bao giờ anh thấy bóng hoàng hôn
Lìm lịm tím trên tay em xấp ngửa
Chiếc lá thu bay vèo qua song cửa
Lãng đãng mây trời không níu được đâu anh!
Có bao giờ anh thấy nụ tình xanh
Ngọt đẫm yêu thương cũng tàn phai hấp hối
Sờ lại con tim bằng bàn tay tê mỏi
Chợt thấy mình như bỗng hóa hư không!
Đêm hao gầy...
xa xót...
giữa mênh mông..!
(Quyen Xua)
***************************
Đêm hao gầy xa xót giữa mênh mông
Anh bỏ lại trên con đường xa ngái
Trái tim yêu đang nhuốm màu tê tái
Níu được gì khi không ôm nổi thời gian...?
Mai anh về dấu nỗi nhớ mênh mang
Bỏ lại sau lưng một ánh nhìn tiếc nuối
Lấp nhớ nhung vào xót xa lần cuối
Mai anh về, trả em hết thời gian....
Mai anh về, trả em hết thời gian
Chẳng còn gì để vo tròn nỗi nhớ
Nụ tình xanh hôm qua vừa chớm nở
Vị ngọt ngào giờ bỗng hoá hư hao...
(Canonian Nguyen)
Chẳng biết post gì nên lấy lại mấy bài thơ cũ đã post. Sorry chị Quyên Xưa, dùng bài của chị để post cho nó liền mạch thơ...
Sao lúc này mình chẳng còn hứng thú viết bài & làm thơ nữa roài? Tâm hồn cũng bắt đầu chai sạn chăng?
Sao lúc này mình chẳng còn hứng thú viết bài & làm thơ nữa roài? Tâm hồn cũng bắt đầu chai sạn chăng?
7 tháng 9, 2012
2 tháng 8, 2012
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)