Sáng nay, phiên tòa xử vụ án dân sự đã kéo dài mấy tháng nay, bắt đầu cảm thấy hoang mang & hồ nghi về cái kết quả. Mặc dù, bà thẩm phán lại tiếp tục trì hoãn phiên tòa sau 2 giờ xét xử.
Chiều nay, vô công ty giải quyết vụ con bé chứng từ xin nghỉ việc vì lý do đi học, bắt đầu cảm thấy hoang mang & hồ nghi về cái lý do khi biết được sự thật có sự tác động của người bạn thân mình.
Tối nay, đi offline nhóm Duyên, bắt đầu cũng cảm thấy hoang mang & hồ nghi khi nghe 1 câu bông đùa "không biết DUYÊN rồi sẽ đi về đâu...".
------------------
Dạo gần đây khó ngủ dù rất mệt mỏi, mỗi đêm chỉ có thể chợp mắt từ 3-4 tiếng đồng hồ nhưng giấc ngủ cứ chập chờn, mộng mị. Những giấc mơ chỉ là những mảnh ghép rải rác của một ký ức mơ hồ nào đó, nhưng mình lại thấy rõ mồn một của một hình ảnh quá xa vời. Thành ra, cứ mỗi ngày 3-4 ly cà phê thật ít đường để giúp mình tỉnh táo trong công việc & quan hệ xã hội.
Tối nay, đi offline nhóm Duyên, bắt đầu cũng cảm thấy hoang mang & hồ nghi khi nghe 1 câu bông đùa "không biết DUYÊN rồi sẽ đi về đâu...".
------------------
Dạo gần đây khó ngủ dù rất mệt mỏi, mỗi đêm chỉ có thể chợp mắt từ 3-4 tiếng đồng hồ nhưng giấc ngủ cứ chập chờn, mộng mị. Những giấc mơ chỉ là những mảnh ghép rải rác của một ký ức mơ hồ nào đó, nhưng mình lại thấy rõ mồn một của một hình ảnh quá xa vời. Thành ra, cứ mỗi ngày 3-4 ly cà phê thật ít đường để giúp mình tỉnh táo trong công việc & quan hệ xã hội.
Rất lâu rồi mình mới rơi vào cái tình trạng lâng lâng & chông chênh như mất phương hướng mặc dù mình cũng đã xác định được mục tiêu sống của đời mình. Cũng giống như đi trên chiếc cầu treo của cuộc đời, mà đích đến thì hãy còn xa lắm... Đôi khi, cũng có những đoạn chông chênh, chơi vơi khiến cho mình cảm rung rinh trên chiếc cầu cuộc đời ấy.
Đã lâu lắm rồi mới viết lại, có cảm giác giống như bắt đầu học nói trở lại, nên ý tứ diễn đạt không còn trôi chảy & suôn sẻ... Thôi thì ai cũng có những lúc thăng trầm trong cuộc sống, cứ coi như, hiện giờ mình đang ở nốt trầm của một bản nhạc buồn...
"Lâu rồi đời mình cũng qua..."
Đã lâu lắm rồi mới viết lại, có cảm giác giống như bắt đầu học nói trở lại, nên ý tứ diễn đạt không còn trôi chảy & suôn sẻ... Thôi thì ai cũng có những lúc thăng trầm trong cuộc sống, cứ coi như, hiện giờ mình đang ở nốt trầm của một bản nhạc buồn...
"Lâu rồi đời mình cũng qua..."
Bay Đi Thầm Lặng - Trịnh Công Sơn - Trịnh Vĩnh Trinh
Có chút bồi hồi trong phút chia ly.
Có những mặt người không yêu là vì.
Có những cuộc đời hết sức ngây ngô.
Đi trong tình dài có người đã tới.
Sao trong hồn này tiếng lời hấp hối.
Tôi không là người u mê khờ dại.
Đã hết thật rồi tiếng nói vui tươi.
Có tiếng thở dài dưới gió thu đông.
Có nỗi bùi ngùi bay đi thầm lặng.
Có những mặt người giữa phố hoang mang.
Có chút lệ nhòa trong phút hôn nhau.
Có những vực bờ chôn theo tình đầu.
Có vẫy chào về giữa chốn binh đao.
Đi sao nặng nề kiếp người nhỏ bé.
Xa xăm ngọn cờ quê nhà vắng gió.
Tôi không kẻ thù nên đau từ độ.
Tóc úa là nhờ những tháng âu lo.
Có nắng vàng nghèo trên lối đi xa.
Có tối thật đều trong linh hồn nhỏ.
Có mắt thật chiều dưới trán ngây thơ.
Có chén rượu chờ trong quán đêm đêm.
Có những bạn bè xanh như người bệnh.
Có tiếng cười và tiếng khóc mênh mông.
Tôi như mọi người mong ngày sẽ tới.
Nhưng khi về lại thu mình góc tối.
Trong tôi rụng đầy bao nhiêu nụ cười.
Có nói được gì những tiếng bi ai.
Có tiếng tù và hối thúc trong tim.
Có đếm từng giờ trong khi nằm bệnh.
Có nhớ vài lần những má môi xinh.