Trang

27 tháng 6, 2006

Vỡ

Tặng tôi

Vậy là vỡ - một nửa vầng trăng khuyết!
Làm lan dài bóng định mệnh đời ta
Trái tim sầu khóa chặt chút phôi pha
Treo lơ lửng chìa vạn năng mở cửa.

Vậy là vỡ - nửa trái tim màu lửa
Tiếng lá lòng xào xạc buổi chia tay
Mây vẫn bay và ta vẫn có hay?
Trái tim ấy ai ném qua cửa sổ.

Vậy là vỡ - nửa tình yêu loang lổ
Rớt bên thềm - ô cửa sổ màu xanh
Nắng trên cao, nắng cũng hoá mong manh
Nhưng chẳng thể xoá vết loang tình cũ.

Vậy là vỡ - nửa đời ta lam lũ
Cóp nhặt đời, cóp nhặt cả tình yêu
Tháng ngày buồn, quần quật chốn cô liêu
Ngày nào đó, vô tình ta đánh mất.

26 tháng 6, 2006

Thơ hấp hối

Con tim khờ khạo
Tìm tiếng thở dài trong sục sạo
Để vun vén cho mình
Chút hơi thở lúc lấy hết bình sinh
Sức tàn yếu dần......
Hấp hối triền miên....

Con tim mù loà
Khóc cho mình bởi hai chữ điêu ngoa
Mà người ta vồ vập nhau
Đem dành tặng nhau trong lần đầu gặp gỡ
Nhịp đập nhẹ dần....
Hấp hối triền miên....

Con tim rướm máu
Vết thương lòng còn đau đáu nỗi nhớ mong
Người lạnh lùng cầm vật nhọn
Gọi bằng dao
Cứa sâu vào nơi chứa nhiều tổn thương nhất
Hơi thở nhẹ dần...
Hấp hối triền miên....

Con tim cựa quậy
Dấy lên cơn co giật và những cử động cuối cùng
Âm ba thôi vẫy tay tiễn biệt
Để đưa về nơi an nghỉ yên bình
Níu kéo cũng lơi dần...
Hấp hối lại triền miên....

Em khóc oà giả tạo ngỡ như điên.
Tiếng nấc cũng giả đến nghẹn ngào như thật
Giả tạo đến si mê,
Giả tạo đến cuống quýt
Trước người chẳng phân biệt được kịch và đời.

Hấp hối nhẹ nhàng,
Trái tim hấp hối vẫn đa mang.
Còn vài khoảnh khắc để chuyển thành... tắt thở
Vẫn còn đó con tim rộng mở
Có hồi sinh sớm muộn gì thì.....cũng... tùy em!