Trang

27 tháng 2, 2006

Sỏi và Đá

Đá thinh lặng ngủ yên đời đá tảng
Sỏi trở mình thức giấc kiếp sỏi non
Đá của ngày xưa,
Đá đâu có phai mòn
Sỏi chết lặng… đá ngày xưa vô tri quá!

Lối nhỏ anh và em đi đầy hoa lá
Đêm nhẹ nhàng tẩm sỏi đá màu trăng
Đá trong anh, ướt đẫm chút sương giăng
Em là sỏi,
Cũng muốn hoá mềm anh thô ráp.

Hai thực thể cạnh nhau nhưng không dung nạp
Vì đời sỏi đá luôn lỗi nhịp cùng nhau
Có bao giờ đá tảng lại thấy đau?
Khi sỏi non thôi không nhờ trăng giúp sáng.

Đá ngày nay có rêu phong làm bạn
Chẳng bao giờ nhớ góc sỏi ngày xưa
Đợi bao lâu để hoá kiếp bằng mưa?
Gột sạch sẽ bụi lẻ loi đời sỏi.

Đá vô tri hình ảnh mờ sương khói
Sỏi xới đêm chôn một cõi thương đau
Đá sỏi ngày sau, cũng có cần nhau? (*)
Chỉ biết đá nay không cần sỏi nữa ……


(*) Mượn lời nhạc của nhạc sĩ Trịnh Công Sơn

7 tháng 2, 2006

Bình an tôi


Tôi đi tìm bình an
Bình an trong giấc mộng
Bóng chiều không lồng lộng
Mà sao lạnh hồn ai?

Bình an vác trên vai
Mang yên lành lên tóc
Tình yêu tôi độc mộc
Mà sao có tranh giành?

Giấc ngủ trọ trong anh
Đến bao giờ tỉnh giấc
Sẽ là lúc tôi mất
Có còn được bình an?

Nắng cuối ngày dần tan
Đêm sẽ buồn biết mấy
Tôi chắc không nhìn thấy
Bóng tôi tạt qua đời

Hai tiếng bình an ơi
Nhẹ nhàng thôi quá đỗi
Tâm hồn mình u tối
Sẽ tìm lại bình an….